Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

DÀNH TẶNG MẸ

Mỗi người trong chúng ta không ai là không có mẹ. Tình thương của Mẹ dành cho chúng ta mỗi người mỗi khác nhưng cái chung mà tất cả chúng ta đều thừa hưởng được từ Mẹ là những hy sinh vô bờ bến để nuôi con khôn lớn.Bất kể ở đâu, bất kể hoàn cảnh nào thì tình yêu ấy cũng không bao giờ thay đổi.
Sau đây xin mượn bài thơ này kính thành dâng Mẹ!!!!

CÓ MỘT NGÀY BẠN NGHĨ VỀ MẸ

Nghe đâu đây tiếng chuông chùa văng vẳng
Tôi thấy lòng bàng bạc những buồn suy
Hôm nay ngày lễ Vu Lan thất
Thoáng thấy băn khoăn nhớ mẹ càng nhiều
Mẹ tôi cũng như bao người mẹ khác
Cũng diệu dàng, cũng xẻ áo dành con
Cũng đớn đau khi con khóc nức nghẹn ngào
Càng chột dạ lúc trở trời con bệnh
“Con mê hoặc đến chân trời lý tưởng
Cuốn tâm tư trong khác vọng tương lai
Dõi mắt theo nhìn một ngày mai
Bốn năm sau con trở thành thầy giáo…”
Con vô cảm không nghĩ gì đến mẹ…
Rồi giật mình hoảng sợ đến ăn năn
Con thành kính niệm Di Đà chứng giám
Cầu mẹ con phước thọ trường tồn
Cho mẹ con sống mãi bên con
Để đền đáp những ngày con đã lỡ
Con chỉ muốn áo mình cài hoa hồng đỏ
Con sẽ khóc òa khi hoa trắng ở áo con.